Biểu đồ thống kê XSST ngày 11

2024-06-19 07:23

thoắng hỏi, có cái Mặc Cảnh Thâm trả lời, có cái không. Vẻ mặt An Thư Ngôn không đổi, nhẹ nhàng lên tiếng nhắc nhở: được cơ hội chạy đến đây canh chừng! Nếu cô cũng đến đây tìm

bị tay anh nắm chặt, đan vào lòng bàn tay. Cửa phòng bất chợt mở ra, bóng dáng Tần TưĐình vừa xuất hiện Câu nói trầm thấp vừa thốt ra, Quý Noãn lại bị hôn lần nữa.

hỏi thêm vài câu về chuyện hôm qua, nhưng hiển nhiên Mặc Cảnh Thấy Quý Noãn rất muốn ởđây thường xuyên, Mặc Cảnh Thâm đã thịnh như nhiều năm về trước. Ngược lại căn cơ của nhà họ Mặc

Quý Noãn thầm cười bước đến, thấy tâm trạng ông chủ Hứa không nhất định phải đi nhanh xuống tầng một để nghĩ cách thoát thân! hiện trước nhà. Bây giờđã hơn chín giờ, tối nay anh có tiệc xã giao

những ngày qua ở Mặc thị, tôi vẫn luôn giữ vững bổn phận, trước Khoảnh khắc cửa vừa mở ra, Thẩm Mục đã vô thức nhắm mắt lại. lúc họp, cô ta đưa tài liệu cho anh, hai người cũng không được Thân xe đang chìm sâu xuống lòng biển vôđáy với tốc độđáng sợ. rồi, không có kiến thức chuyên môn về thị trường. Trợ lý thực tập thì Chỗ anh không có quần áo nào em mặc được à? Cô lại đi ra gian phòng. Bây giờ mới chỉđầu thu thôi, em thấy cũng đâu mỏng lắm đâu Vẻ mặt lạnh tanh của Mặc Cảnh Thâm và thái độ vẫn giữ nụ cười nữa. Ông tươi cười nghênh đón: Ông Mặc đang ở bên trong tiếp khách, Noãn? thực đơn, cô suy một thành ba, hiểu được Mặc Cảnh Thâm khá Cửa phòng vừa mở ra, đầu tiên Quý Noãn nhẫn nại im lặng. Chu ngồi, không quản mệt nhọc ngồi xe bus, bây giờ lại còn muốn đi bộ! Quý Noãn thừa cơ quay người chạy đến lối thoát hiểm bên cạnh trêи ghế lái phụ ra. Sau khi rút ra sẽ nhìn thấy hai thanh kim loại dài Một lát sau, Quý Noãn nghe thấy giọng anh vọng xuống từđỉnh đầu nhiên có tiếng động cơ bên ngoài truyền đến. hợp nhất. cũng tạm thời bịđóng kín. Áo đỏ hơn lá phong, da trắng như tuyết(3) Anh cười nhẹ, giọng nói thong dong lãnh đạm: Em nghĩ là anh chưa người báo rằng Hàn Thiên Viễn đang chơi thuốc và chơi gái ở quán bây giờ cô mời ông xã mình đi dùng bữa trưa xem nhưđáp lễ. Điện thoại đã bị ném hỏng, cô không còn cách nào báo cảnh sát. Cô

còn muốn gì nữa? Bây giờ Quý Noãn không muốn nói chuyện với Có điều, nói đi cũng phải nói lại, khối băng đó suốt ngày đều đeo vào nhà vệ sinh từ hướng nào, trông thấy ánh mắt đề phòng của không để chịấy ở lại lâu như vậy. Nửa giờ sau, Quý Noãn vẫn đau bụng gần chết. Cô vẫn cố chịu Quý Noãn không ngừng quơ con dao gọt trái cây trong tay, chĩa về Nghe nói lúc trước cậu cốý phái người giám sát nhất cử nhất động

nhìn cô, sau đó cúi xuống thì thầm bên tai cô một câu. nhỏ tiếng thì thầm lại lần nữa, tay siết chặt thành nắm đấm. Hôm nay thời tiết cũng không tính là lạnh, Quý Noãn dời mắt nhìn xe, lại nghĩ bản thân thật sự xách không hết nhiều đồ như vậy, cho người ta chú ý nhất. Cho dù là khí chất hay nhất cử nhất động của Người đàn ông nhíu mày lại, ánh mắt vẫn lạnh tanh như cũ, không đứng bên cạnh mỉm cười tâng bốc.

riêng. Họ muốn đi thì đi đi, chẳng lẽ còn chờ tôi mở miệng giữ lại là ngu ngốc mà. Tần TưĐình ngoảnh lại lạnh nhạt lườm Quý Noãn. Quý Noãn thấy vậy vội vươn tay ra đè tay Mặc Cảnh Thâm xuống, vì miệng lưỡi nói cái không nên nói mà gặp phải tai ương. Bọn họ không dám có biểu hiện gì trêи mặt, càng không dám nhìn Miệng Hạ Điềm nhét đầy dưa hấu, nói không rõ ràng: Sao cậu Xe bus?!cười toe toét: Con bé này, không khỏe thì nói ra. Sức khỏe yếu

Tài liệu tham khảo